Hành trình đi tìm lẽ sống và đam mê có lẽ là 1 chặng đường dài để khám phá ra chính giá trị của bản thân. Vì bản thân là 1 điều gì đó rất khó để trả lời câu hỏi “Ta là ai?”
Tuy vậy, con đường nào thì cũng phải có 1 điểm dừng để ta cùng nghỉ ngơi và suy nghĩ về những dấu chân đã đi qua.

“Con người thì luôn chạy trốn thực tại, luôn nhìn thấy ngọn đồi bên kia xanh hơn, nhưng thực chất thì ngọn đồi nào cỏ mới xanh?” Hãy đi đến những nơi cỏ xanh để trở về nơi cỏ xấu. Hãy nhớ rằng nơi để ta phát triển là nơi bắt đầu, phải thuộc về một cái gì đó, phải tự hào về một cái gì đó…

Suốt hành trình trong 3 ngày học giống như những cảm xúc đang leo lên 1 đỉnh núi. Thăng trầm, lên xuống. Đôi khi con người ta chẳng bao giờ dám đối diện điều đã làm nên chính bản thân chúng ta. Hãy thử 1 lần nhìn thẳng vào chính bản thân, xem ta là ai? Hãy thử 1 lần nhìn thẳng vào mắt một người đối diện, xem tinh yêu nó được lan tỏa như thế nào? Một người lạ còn có thể như đang bước vào trong chính bản thân bạn, và để bạn cảm nhận được sự tin tưởng ở 1 góc nào đó trong tâm trí..

Trước đây, tôi luôn tự nhủ rằng “Mọi chuyện sẽ ổn thôi!”. Tôi cảm thấy thực sự nó đang dần ổn. Và bây giờ tôi có thể giải thích được lí do tại sao có sự “ổn” này. Khi tôi đã từng đến bên bạn, làm một điều gì đó khiến bạn thoải mái hơn, nhẹ nhõm hơn là khi đó tôi cảm thấy hạnh phúc nhất đấy. Mỗi lần đều lắng nghe con tim nó đập nhanh hơn một chút “Cảm ơn anh/em…” “Vậy sau này nếu buồn sẽ tìm đến Huy nhé!”
Tôi rất thích lưu giữ 1 chút gì đó là kỉ niệm, từ những câu nói, những vật dụng nhỏ xíu đã rất lâu rồi, hay ngay cả về những điều qua hàng ngày. Có lúc bạn phải đến phát ngán vì tôi lảm nhảm quá nhiều. Nhưng mà bạn à! Cuộc sống vốn dĩ là những câu chuyện, nếu bạn không lưu giữ nó thì cuộc sống này nó có còn trọn vẹn hay không? Sẽ có một ngày bạn dùng chính câu chuyện của bản thân để truyền được một nguồn động lực vô cùng lớn tới người khác đó.

Hiện tại, mỗi khi bạn có chuyện buồn tôi chỉ nói rằng, rồi nó sẽ tốt thôi. Nỗi buồn hiện tại tưởng như cả thế giới đã sụp đổ, nhưng rồi nó chỉ là 1 hạt cát mà thôi. Cảm xúc nó cũng giống như bụi mù, khi bụi mù lên thật cao thì bạn chẳng thể nhìn thấy điều gì. Hãy đơi nó lắng xuống và quan sát đi. Đẹp vô cùng đấy!

Còn 1 điều rất thú vị, những cảm xúc của bạn nó sẽ khiến bạn nhớ đến từng sự kiện, và rồi nó sẽ xảy ra vào tương lai. Có nghĩa là, khi bạn nghĩ về điều không tốt đẹp, chắc chắn rồi một ngày bạn cũng sẽ phải trải nghiệm lại điều này. Tôi cũng đã vậy! 3 năm trước, đã từng có một người ở bên yêu thương hơn cả chính bản thân họ. Nhưng rồi, có những điều thì khó có thể giải thích được nó luôn hiện hữu. Tôi vẫn nói với các bạn của tôi “Cuộc đời mình nó như cuốn phim, cứ lặp lai 1 kịch bản”. Và đến ngày hôm qua, mọi điều trước khi đã mắc phải, tôi lại phải đối diện cùng nó rất nhiều lần. Đến đây thì chắc bạn tin điều tôi chia sẻ nó không phải là nhảm nhí nữa chứ?

“Đừng trao sức mạnh cho trải nghiệm xấu, sẽ có ngày nó cắn lại bạn đấy!” Tuy vậy, mọi cái trải nghiệm xấu này đều là thành công của tương lai. Liệu rằng bạn có thể nhẹ nhàng bước qua nó hay không? Tôi rớt đại học 2 lần, quả thật nó rất là tồi tệ. Là một điều rất tồi tệ với độ tuổi chưa chính chắn ấy. Nhưng có 1 phút giây nào đó, nó là cái “cớ vô hình” để tiếp tục bước đi. So với bạn, có thể ngay tại giây phút này tôi đang thật nhảm nhí. Nhưng tôi đang rất hài lòng vì tôi đã vượt lên hơn chính tôi ngày hôm qua.
Tôi dám nhẹ nhàng đối diện với sự từ bỏ, sự thất bại. Tôi dám nói với bạn bè rằng, rất cảm ơn bạn vì bạn đã ở đây để chứng kiến cảnh tôi đã thất bại này! Và rồi tôi có thể quay lại để nói cho những người em về cái sự thất bại tuyệt vời ấy.
Và ngay tại giây phút này tôi chỉ dám về những sự thất bại của bản thân thôi. Bạn hiểu ý mà phải không?

3 ngày, ở những nơi xa vời của chính mình, tôi mới nhận ra. Vì cuộc đời chẳng đủ dài đâu mà cứ mải miết học những bài học từ chính lỗi lầm của mình. Phía đằng trước kia kìa, nó là con đường phải đi.

Tôi ngưỡng mộ Mr.VAS. Tôi ngưỡng mộ vì câu nói “Sư phụ của tôi vẫn chưa biết tôi đã làm được những gì đâu! Ngày mai tôi sẽ bay qua bên sư phụ và nói rằng “đây là những thứ tôi đã làm được” ”
Tôi tin tưởng rằng ai cũng sẽ có một ngày nói những điều thật tuyệt vời như vậy! Và tôi cũng vậy !

Cảm ơn Mr.VAS – Người thầy vĩ đại. Cảm ơn anh Tuấn Hoàng đã chia sẻ cho em lớp học tuyệt vời này. Cảm ơn Nguyễn Xuân Dũng vì mày đã luôn đi cùng tao và đã thay đổi từng ngày. Cảm ơn các bạn Support Team LPE đã làm mọi thứ thật tuyệt vời hơn!

Quang Huy
1:10
15/8/2016

___
Mr.VAS
Giám đốc điều hành LPE: Chị La Hạ Giang Thanh

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *