Câu chuyện của thằng bạn. Có những cảm xúc không tên khó nói. Có những điều rất dễ để nói ra nhưng những đứa con trai như mình lại chẳng mở  lời được.

Mấy nàng hỏi t lễ này có về không . không mẹ tao xuống đây chơi r , bà ấy xuống tận 1 tuần , đúng vào đợt sài gòn nóng . t và anh t chia đôi thời gian thành 2 mảnh 1 mảnh cho mẹ , 1 mảnh cho công việc . Hôm nào mẹ ở nhà 1 mình thì t lại về nhà ăn cơm mặc dù hôm đó học cả ngày. 
Mẹ năm nay cũng đã có tuổi , nhưng nhìn mẹ trẻ , mẹ mang đậm chất của 1 cô gái nông thôn , quê mùa của đồng bằng Vịnh Bắc Bộ , đến nỗi mà nhiều lúc thấy hình ảnh của mẹ trên tivi là những cô gái thanh niên xung phong vừa cuốc đất , vừa cười mỉm , vừa hát . Mấy cái bài hát đó tôi thề là khó hát cực , hát toàn bằng giọng gió mà nó còn có nhiều từ í ơi nữa cơ … Mỗi lần mẹ hát , tôi lặng nghe … Mỗi lần mẹ kể về cuộc đời t lặng ngồi tưởng tưởng ,,, Mẹ tôi đi vào Nam theo khuyến khích của nhà nước , cái gì mà thực hiện vùng kinh tế mới ý … mẹ bắt gặp nửa cuộc đời ở 1 nông trường cà phê bên Kontum . 2 người chạm vào cuộc đời nhau khi cùng đi hái rau Tàu Bay , cái cây mà chỉ cần bẻ ra là đã thấy nhơm nhớp như dầu ăn rồi Biểu tượng cảm xúc pacman .. , họ cũng có nhũng buổi hẹn hò lãn mạn trên chiếc xe đạp Phượng Hoàng với những con đường đầy sỏi đá đến nỗi mà chàng đánh rơi nàng xuống đất , đến nỗi chạy cả 1 đoạn rồi mới biết ….



Bố mẹ cưới nhau xa quê , dưới sự làm chứng của trời , đất , và mấy chục ng trong tổ .. ngày ấy đám cưới tổ chức hiện đại giống tây rồi , mời mọi ng đến ăn kẹo thôi , t còn nhớ bố kể mua hết 21 nghìn tiền kẹo cơ …. Thôi kể đến đến đây thôi kể tiếp chắc chẳng ai quan tâm … 
Mẹ tôi chắc là ng phụ nữ đặc biệt , sinh 4 đứa con ở 4 tỉnh khác nhau .. bắc , duyên hải miền trung .miền nam cũng có … Nhưng có lẽ ngày sinh tôi là khó khăn nhất , nhà mới chuyển lên Lâm Đồng cái ăn cũng chẳng có , mẹ vừa đi làm thuê kiếm tiền , vừa phải đấu tranh với 1 số người để giữ lại cuộc sống của tôi .. tôi vẫn nhớ cái câu “đã nghèo còn đẻ nhiều ”mẹ kể với vẻ mặt thản nhiên ,, nhưng mẹ vẫn dành giật “tôi đẻ tôi nuôi …” , thời gian cứ thế thầm lặng trôi tôi sinh ra (1 thằng đẹp trai nhất Vịnh Bắc Bộ sống trong Nam ) nhưng , nhưng tôi khóc được 20 đêm thì sáng hôm sau mẹ tôi đã đi làm … 1 thằng biết nhiều chuyện như tôi , biết trong thời kì ở cữ 3 tháng , người phụ nữ không đươcg ra ngoài gió, 6 _7 tháng mới có thể đi làm đc …hình như mẹ tôi ko kiêng lên h hay bị ho , chẳng làm sao cũng bị ho … hình như mẹ đi hái dâu ở bên kia quả đồi ,..t nghe Bác hàng xóm kể lại “trời mưa , mẹ m hét chúng t mấy chị chạy nhanh lên em còn về cho con bú , nó từ sáng đến h thèm sữa lắm rồi ” .. đến bây h mẹ thỉnh thoảng vẫn nói tôi là thằng khổ nhất toàn uống nước cơm pha với đường mà lơn bằng ngần này rồi …mẹ ơi uông nước cơm với đường nó ngọt lắm, nhưng làm sao nó có thể sánh đc với tình cảm của mẹ dành cho gia đình đâu ,,,


Ngày nhỏ mẹ suốt ngày hỏi lớn lên nuôi ai ,,cái hồi mà 3 4 tuổi thì tl liến thoắng r lớn lên 1 tí mẹ lại hỏi ,,,, nhưng con nười ta càng lớn thể hiện tình cảm = lời nói nó là 1 cái gì đó khó khăn quá , tôi chỉ mỉm cười rồi nói mẹ toàn hỏi mấy câu linh tinh ,Mẹ cười rồi lại nói linh tinh cái thằng bố m ,,Con người lớn, tôi luôn muốn đi xa , t đi xa rồi thì lại muôn về nhà … Nhưng tôi chẳng muốn được , mẹ tôi lên đây chơi , khi mà nhà tôi đã hơn phân nửa ở đây rồi …
Mẹ lên , tôi dẫn mẹ đi chơi , mẹ quê mùa ,, tôi nhớ có lần tôi dẫn mẹ đi sở thú , khi bố tôi điện bà ngồi nghe điện thoại nói về mấy con heo ầm ỹ cả xe lên , cả xe ai cũng nhìn ,,, rồi còn khoe đang đi sở thú chơi đây ,, đến nơi thì bà kêu chẳng có gì ở đây cả , rồi lại làu bàu ..dẫn bà đi siêu thị thì cái kệ nào mẹ cũng ngó xong bảo sao chỗ này cái gì nó cũng bán thì phải cả siêu thị ai cũng nhìn .. a tôi chở mẹ bằng xe máy vào thành phố đến đèn xanh đèn đỏ rồi còn đường kẹt xe , bà đứng lên yên xe ngó xong kêu lên êu ôi dài thế … cả đường ai cũng nhìn ,,,,, Nhưng mặc kệ cho họ nhìn , tôi buồn cười , thấy vui khi có mẹ ở cái mảnh đất ng dưng đối xử với nhau bạc bẽo …cũng chẳng thấy xấu hổ thay vào đó là tự hào vì 1ng mà xấu hổ mẹ mình thì chẳng biết còn cái gì để mà xấu hổ nữa vì mẹ là mẹ thôi ,,,,,,,
MẸ MẶC ÁO LEN ĐỎ 
MẸ SỎ DÉP NHỰA ĐEN
MẸ LÀ NHỮNG CÁU CHUYỆN CON KỂ CHẰNG CẦN GỌI TÊN 
MẸ LÀ MẸ THÔI

Yêu thương chẳng cần nói ra , yêu thương được thể hiện bằng hành đông cơ vì vậy câu “con yêu mẹ” khó nói ra biết nhường nào …………………nếu viết thì có mà dài lắm nhưng thôi t đi ngủ
À mà Hôm nay là ngày của mẹ rồi đấy ,,,mấy thanh niên gọi về cho mẹ mình đi nào nhớ là nói chuyện bình thường thôi chứ đừng nói câu con yêu mẹ là các phụ huynh lo lắng lắm nha

8/5/2016

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *