BIỂN VÀ TÌNH YÊU LUÔN GẮN LIỀN VỚI SỰ MÊNH MÔNG BẤT TẬN!



Biển vẫn vậy, chẳng khi nào thôi biếc xanh và dập dềnh sóng nước. Biển luôn là một cái gì đó xa vời mà sâu thẳm, mênh mang. Và ta lại mặc cho dòng cảm xúc đang tìm về trong sâu thẳm… Với những dòng suy nghĩ mông lung và với dòng cảm xúc mênh mông, bất tận. Có lẽ vậy…

Dường như với mỗi chúng ta ai cũng có những kí ức gắn liền với nơi này. Và dù vô tình hay cố ý thì nó lại khiến ta luôn khát khao và mong chờ một điều thật tuyệt vời.

Trong tình yêu, đó là những khi lứa đôi có thể ngồi kề bên nhau hàng giờ mà chẳng nói câu nào để cảm nhận tiếng sóng rì rào, lặng lẽ, cũng đủ thấy những sự ấm áp của tình yêu rồi. Họ có thể cùng hướng ánh mắt về nơi xa xăm, nơi có những con thuyền nhấp nhô nơi sóng biển để thấy rằng tình cảm mênh mông bất tận nhưng cũng không hề lặng lẽ mà còn phải trải qua giữa sóng gió.

Và với biển, đó cũng là nơi những bóng hình mải miết luôn tìm về những kí sức của những ngày đẹp đẽ ấy. Vì biển mênh mông quá, nên mới thấu hiểu cảm giác của những nỗi nhớ đong đầy!

Thế đấy, chẳng biết từ lúc nào người ta cứ gắn cho biển một cái gì lớn rộng, mênh mang nhưng rất bao dung, thế nên cứ cái gì khơi gợi ký ức thì đều đưa người ta về biển. Biển làm cho những ký ức được tô đều màu nhau và không thiên vị về phía những cảm giác. Trí nhớ con người như những hạt phù sa ký ức cứ ngưng đọng và đưa tất cả ra biển. Và cũng nh
ư gió, biển cũng cuốn đi tất cả mọi thứ về phía mênh mông.

“Nếu nhớ ai cứ đi về phía biển…vì biết rằng nỗi nhớ đấy không chỉ giữ riêng mình mà biết rằng ở đâu đó có một người …cũng đi về phía biển.”
_____


Quang Huy

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *