Mỗi khoảnh khắc đi qua đều gọi là kỷ niệm. Và vô tình hay cố ý thì kỷ niệm luôn đẹp và rất đẹp!

Cái lần đầu tôi bước lên cái sân khấu này là khi tham dự cuộc thi văn nghệ cùng những đứa bạn mới quen của đại học. Và rồi cả cái đám đấy cùng tham dự ban chấp hành đoàn hội. Đó là một cột mốc của thời sinh viên để những con người ấy trưởng thành hơn!
1 năm sau đứng lên cái sân khấu đó với cuộc thi Thủ Lĩnh Sinh Viên và cũng may mắn được những phút giây tỏa sáng. May mắn khi lọt vào top 4 của cuộc thi.
1 năm sau nữa thì cùng nguyên cả đám BCH đứng ở sân khấu này để tham dự chung kết Liên chi tôi toàn năng. Và đó cũng là những giây phút để thể hiện hết mình những cái điên rồ, đầy tinh thần tập thể cùng nhau!
Và cũng ở cái sân khấu này, tôi không còn tham dự cuộc thi nào nữa. Mà đứng vai trò BTC của 1 chương trình. 1 chương trình được ấp ủ từ khi còn chưa là sinh viên…
Và đó cũng chính là lần cuối tôi đứng ở cái nơi này! Cái lúc đứng nhìn chương trình đã thành công, đã hoàn thành cảm xúc như muốn thời gian chậm hơn chút! Thật là quá nhanh cho những chặng đường dài, nếu không tiếp tục chạy thì sẽ chẳng thể nào đi xa hơn nữa!
Cái khoảnh khắc mà MC Khánh Lĩnh nó nói rằng “Hãy quay qua dành cho QH những cái ôm vì đây là chương trình cuối đồng hành cùng các bạn”. Lúc đó thật sự thấy muốn rơi nước mắt!
Các bạn à, niềm hạnh phúc nhất của tôi, của chúng tôi là được bên nhau, được vui cười, áp lực, khó khăn hay cả những khi ôm nhau khóc!
Và sau tất cả thì ai cũng có những con đường riêng, để trưởng thành hơn. Để nhớ lại rằng ta thật tuyệt vời! 🙂
_____
Chào tháng 5 với những chặng hành trình!

01/05/2017

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *